Tha thứ và quên đi là sự yêu thương trong hành động.Chúng ta không được quên quy luật quân bình.Không ai dạy chúng ta chịu trách nhiệm hoàn toàn và tuyệt đối về khả năng hồi đáp của mình, nghĩa là về suy nghĩ, cảm giác, cảm xúc, thái độ và hành động của mình.Đổ lỗi cho người khác còn có nghĩa là bào chữa cho sự thiếu trách nhiệm của riêng ta.Sau đó sẽ là việc cày xới đất, gieo hạt, rồi tưới nước.Nếu chúng ta phụ thuộc vào ngoại cảnh, tâm trí của chúng ta cũng biến động theo ngoại cảnh.Trish Summerfield, Frederic Labarthe, Anthony StranoNếu biết chấp nhận những gì vượt ngoài tầm kiểm soát của mình và biết tập trung vào những gì nằm trong khả năng, tâm trí chúng ta sẽ được thư thái, "bay bổng" và không còn phải suy nghĩ nhiều nữa.Cội nguồn là phần nền móng đã bị che khuất, là trụ cột.Rồi bạn tiếp tục leo lên, tiếp tục đi lên như thế.