“Giữ nguyên tình trạng hiện nay của tôi là điều không thể; tôi phải chết hoặc trở nên tốt hơn.Tôi đã học để trở thành người thu tiền, một nhân viên bảo vệ siêu thị… Tôi đã phải học để làm mọi nghề.Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao .Gần như bị phá sản hai lần, một lần trog việc kinh doanh muối và một lần trong việc kinh doanh chất dẻo.Phải chăng đó là cách mà ta thực hiện để sống hết cuộc đời mình? Có lẽ ta nên xem lại những gì Helen Keller đã phát biểu: “Cuộc sống vừa là một cuộc mạo hiểm táo bạo, vừa chẳng là gì cả”.Với nhiều người khác, một bức thư cam kết hay một thư tín dụng là đủ.Vì không sẵn sàng để bắt đầu lại bất cứ điều gì, tôi sang Úc nghỉ mát, trước hết là để trốn chạy thất bại của mình, đồng thời cũng để cân nhắc xem đâu là nơi thích hợp để di cư.( Điều tệ hại nhất mọi người vẫn làm vào buổi sáng là đọc báo).Vì vậy, tôi chẳng ngạc nhiên gì khi thấy vài năm gần đây bạn bè tôi mau già hơn.Để tăng vốn cho nhà máy xe mô tô,ông đã viết thư cho 18000 người có xe đạp và 5000 người đã đặt tiền trước cho ông.
