sự bất hạnh triền miên.Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả.Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút.Tại sao? Chàng cũng không biết nữa.Sid cố vỗ về giấc ngủ của mình.Khi ngựa chạy, cây kiếm đã tạo nên một đường cắt sâu.Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời.Tối qua, chàng đã phải thức khuya làm việc, vì thế chàng quyết định cho phép mình ngủ thêm một chút để lấy lại sức khỏe.Anh ta sống chán nản, cô đơn, dằn vặt trong lâu đài của mình từ đây đến cuối đời.
