Winston: cảnh sát muốn nói chuyện với tất cả những người đã tới nhà anh.Cô ta sẽ phủ nhận tất cả và anh chẳng thu được bằng chứng hay lời thú nhận nào.điều đó rất ám ảnh, rằng nó sẽ lan tỏa sang những lĩnh vực khác trong cuộc sống của người đó.Tất cả chúng ta đều có lúc nhầm lẫn, và đây là sai lầm mà anh muốn gác bỏ.Hai nhân tố được sử dụng trong tình huống này là thời gian và sự tác động.Lợi ích có thể tạo ra một lối thoát dễ dàng.Người đó cũng sẽ không quan tâm đến lý do bạn đặt ra câu hỏi ấy trừ phi nghĩ rằng có thể bạn biết những gì họ không muốn bạn biết.“Nếu anh… giống như những gì anh đang đọc được… thì anh có thể… mỉm cười… ngay bây giờ.Nếu bạn không có được câu trả lời như bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo.Phủ định không phải là một xúc cảm sơ cấp.