Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ.Trước đó, nó có làm một cái hoạt động gì đó ở trường.Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.Mất chứ không phải biến mất.Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.Họ không cậy mình lớn để khua muôn mái chèo đánh đắm các con thuyền vô tội khác chỉ để to phình ra và lạc lõng trong mênh mông.Nàng nằm dài trên chiếc giường trắng thoảng hương hoa nhài.Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác.Sắp tới sẽ có một số thay đổi về lịch trình sinh hoạt để cứu vãn sức khỏe.
