- Sao con lại vô chùa thấp hương một mình vậy? Con có chuyện buồn gì phải không? Ta nhìn thấy nỗi buồn trĩu nặng trong đôi mắt con.– Bác Hùng nói, giọng nghiêm trọng.“Một người đứng ngóng một người trông, một người ở không trông người ngóng, một người ẩn bóng ngóng người trông, mọi người mênh mông lòng thấy trống.Cô nhìn lên bầu trời và mỉm cười như vừa hiểu ra một điều gì đó.Chính xác đến nỗi mà bác Nam hàng xóm có thể đi làm đúng giờ mà không cần nhìn đồng hồ, chỉ cần để ý xem Chíp đã dậy đi học hay chưa.Có lẽ chính sự ngây thơ, hồn nhiên và đáng yêu của lũ trẻ đã tạo thành một nguồn động lực vô hình giúp tôi trở nên tự tin hơn không chỉ những lúc đứng trước lớp mà còn cả trong cuộc sống của tôi về sau.3 - Đó là cơ hội để bạn rèn luyện ý chí và sự kiên trì của mình.Nhưng vào thời điểm này thì không còn tiệm nào mở cửa nữa.Hên là chuẩn bị sẵn hết, đúng là “thần cơ diệu tính”… Mà sao chẳng thấy trả lời, kỳ cục, một lời cám ơn cũng khó khăn đến vậy sao? Không lẽ cô ấy tuyệt tình đến thế?- Đôi mắt phản đối: Giời ạ, tớ chưa thấy học sinh nào không học bài mà tim không đập loạn xạ khi bị khảo bài cả.