Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng.Bạn sẽ cần một trạng thái thần kinh bớt căng thẳng hơn để chứng tỏ mình không bế tắc.Tôi lại quên lũ ý nghĩ xếp hàng chờ đến lượt rồi.Chừng nào tôi chưa cùng chia sẻ với họ những nhọc nhằn và họ cũng không đồng cảm dù chỉ phần nào nỗi ê chề của tôi.Hôm qua tao nóng quá.Không phải bạn không muốn một cuộc sống như thế.Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì.Chắc không biết mục đích chính của tôi đến đây để chữa bệnh mệt.Có những chi tiết của giấc mơ mà bạn hiểu, chúng phản ánh đúng thực tế, nhưng không nhiều.
