Nhưng không viết thì sống vô nghĩa với lòng kiêu hãnh còn nhục hơn viết, đôi khi tức là chết.Đừng xót thương vì bà già nhặt rác mà hãy thương nếu biết bà ấy nhặt rác về bán nuôi lũ cháu nheo nhóc có thằng bố nghiện ngập vào tù và bà mẹ trốn đi tìm một chân trời khác.Âm thanh lắng hẳn đi.Nhưng rốt cục chỉ tốn thời giờ.Khoảng hai chục đứa thì chúng lại tạnh.Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.Quả thật ngay với từ cách người tiêu dùng ta cũng thấy cái thị trường ấy nó đang rất ảm đạm.Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng.
