Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.Tôi khóc vì những câu hỏi tâm thức như thế sau cả chục năm làm tôi mệt mỏi.Nó vừa là lí do biện minh cho thú tính, vừa là món thuốc phiện lờ đờ để mị dân, đưa họ đến những tư tưởng chẳng vì một cái gì cả.Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.Nhưng sẽ có nhiều trách móc đấy, nếu quả thực bác vào viện là do bạn.Chỉ là một thứ nhân vật làng nhàng cho dễ mào đầu.Lúc này họ lại tưởng tôi đùa.Hắn chỉ không có thời giờ làm tuốt tuồn tuột.Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc.Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì.
