Song thân tôi lấy sự giúp đõ kẻ khác làm vui.Lẽ cố nhiên là bà đã kể những nỗi đau khổ, những vấn đề khó khăn không giải quyết được.Tôi sẽ an phận về gia đình, công việc và số mạng.Tôi bỏ tuốt cả, nghỉ ngơi rồi thì yên chí đợi chết, tôi ngủ được.Chị ta không muốn chúng "vào đời với một món nợ ở trên đầu".Bác sĩ Edmund Jacobson ở trường Đại học Chicogo còn đi xa hơn nữa.Vậy thì muốn trị chứng lo buồn không gì bằng kiếm việc ích lợi để rồi say sưa làm việc đó".(Một người trong ba người là nhà đấu quyền chuyên nghiệp; trong khi bị thôi miên người ấy thấy tay mình như "mảnh khảnh đi, y như con nít").Cứ tiếp tục như vậy hoài.Anh muốn bỏ, nhưng sợ khó kiếm được việc khác.