Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó.Người ta biết đến văn ông nhưng chưa thừa nhận.Sau những thời khắc đằng đẵng nơi giảng đường nhàm chán, nơi cổng trường đại học xa lạ và vô nghĩa.Chả là hôm qua có chuyện.Nhưng bạn muốn về ngay.Nhưng sống là gì nếu chỉ biết chịu đựng nhau.Hóa ra cái ánh sáng sau tivi là cái đèn ăcqui đang nạp điện.Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.Để lỡ bác bạn có ập vào thì bạn vẫn thản nhiên viết rồi che tay hoặc từ từ gấp lại, rồi mở cuốn vở khác ra trước khi bác đọc được nội dung.Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ.
