Bác hỏi: Sao con không đi học.Cũng có thể là khuôn mặt cũ.Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình.Không phải học con phải về đây ngay chứ.Năm trăm đồng hay năm trăm nghìn ạ? Năm trăm đồng.Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn.Họa sỹ lắc mạnh đầu sang hai bên cho cái cần cổ kêu răng rắc.Bác không biết cái sân bóng bạn đến nó dễ chịu đâu.Cái mũi lưỡi trai che sụp bộ mặt.Cũng chả phải nói ai cũng vứt một tí như thế thì xã hội này ra gì.