Một lần nọ , Winston Churchill đã đọc một bài dĩn văn rất nổi tiếng trong mộ hội rường hết sức rộng lớn chật ních sinh viên tốt nghiệp, chỉ với một câu đơn giản nhất định như thế này:Vào những năm 1940,ý tưởng của Chester Carlon bị 20 công ty trong đó có một số công ty lớn nhất nước bác bỏ.Vì thế, đừng ép buộc chúng phát triển một cách không tự nhiên.Ông còn có 1 khả năng hiếm thấy là có thể vượt qua tất cả các trở ngại và đạt tới đỉnh cao .Một bữa nọ, lúc sắp xếp lại sách vở, tôi tình cờ gặp lại quyển sách “Nghĩ đến sự giàu có và làm giàu”.Hệ thống này đảm bảo rằng khi máy bay bị lạc hướng ,nó sẽ tự điều chỉnh để máy bay đến được nơi cần đến .Cô có bằng cử nhân triết, Chính trị và Kinh tế học do phân viện St.Không ai phủ nhận điều này.Vì thế vào giữa năm 1945, ở một lô nhỏ trên góc đường Avenida –Slover , cửa hàng national được xây dựng lại , nó tương tự như một căn lều thô sơ, cửa trước được mở rộng gấp đôi làm quay bán hàng suốt ngày.Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao?
