Còn giọng cao thi thoảng ló ra khi giao tiếp với những người lớn thân quen mà bạn thấy mình bé con và có thể buông lỏng phần nào trước họ.Như một mặt bằng chung để chúng ta không lấy đó làm xấu hổ hay dằn vặt.Tôi nghĩ, những người sáng tạo cũng cần khỏe mạnh.Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết.Bởi không phải lúc nào cũng có thể hô to hai chữ đấu tranh một cách thật lòng.Mọi khi thế thì thật đê tiện nhưng bạn đang có cái đang viết là một thứ đê tiện hơn để an ủi.Dù chỉ là một nhân vật.Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào…Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.Tự do hay không còn tùy vào bộ óc của chính bạn.