Nước Anh khích nộ sôi nổi.Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ.Trăm năm nữa, bạn và tôi đều không còn nữa và chẳng ai còn nhớ tới chúng ta cả.Bạn đọc đi rồi thử tưởng tượng tình cảm của người nhận được, thử kiếm lẽ tại sao bức thư đó "kết quả năm lần hơn một phép mầu".- Tâu Bệ hạ, thần tưởng không một người nào ở Anh cũng như ở Đức, lại có thể tin rằng thần đã khuyên Bệ hạ như vậy được.Nhưng tôi thú rằng nhớ lại bức thư đó tôi xấu hổ lắm".Tôi yêu khán giả của tôi", vừa tiến ra ngoài sân khấu.Ông thân ông làm thợ rèn và hồi nhỏ ông học ít lắm.Nhưng chúng ta hãy đọc đã.Nhưng không bao giờ tiếc sự hy sinh đó hết, vì như lời chàng nói với chúng tôi: "Nhà tôi không được khán giả vỗ tay khen nữa, nhưng đã có những lời khen ngợi của tôi bù lại.
