Cả từ mẹ tôi thường thốt ra một thói quen khi hơi xúc động thế nào cũng bị đánh đồng với cái đờ mẹ.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Dù sao tôi vẫn không thể không e dè dư luận.Đó là những kẻ có bộ óc lãnh đạo siêu việt.Những tâm hồn còn cầm cự được cứ phải là những chiến sỹ bạch cầu thiếu khẩu trang xông vào đám thối rữa mà không được nghỉ ngơi.Cháu bảo: Cháu chỉ so sánh chuyện râu thôi cơ mà.Rồi ông lại bảo: Thôi.Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất.Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ.
