Nhưng về sau, anh thú với tôi: "Than ôi! Biết bao lần ở nhà một khách hàng ra, tôi khoan khoái tự nhủ: "Ta đã làm cho thằng cha đó phải ngậm câm".Bệ hạ hơn thần về nhiều phương diện.Nhưng lần này ông Amsel lại hỏi ý ông.Tức thì sự phản đối của tôi trái ngược lại hẳn chắc các bạn đã đoán được.Cả một toà nhà đầy vàng cũng không quyến rũ được chồng tôi.Tôi chỉ xin ông chỉ giùm tôi một điều thôi.Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge.Nghe lời ông khuyên, tôi thí nghiệm "tuần lễ mỉm cười" và ngay sáng hôm sau, khi rửa mặt, ngó trong gương, tôi tự nhủ phải bỏ cái bộ mặt đưa ma đó đi và quyết chí mỉm cười.Trong một bữa tiệc, ông khách ngồi bên tay mặt tôi quả quyết rằng câu "Có một vị thần nắm vận mạng của ta, ta cưỡng lại không được" là ở trong Thánh kinh.Cho nên khi tự buộc tội tôi rồi thì chú đó chỉ còn mỗi một cách giữ lòng tự trọng là tỏ một thái độ khoan hồng.