Bà chị bảo em cứ cầm, mọi người đều nhận lương rồi, coi như để khuyến khích.Họ bắt đầu dùng đến quyền của tuổi tác và địa vị.Bảo: Chị xem, có thế mà không viết được thì còn thi thố gì.Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.Giữa hiện thực và huyền ảo.Cái đó, chúng đưa ra không khó.Nhưng mà em cứ thử nhặt nhạnh đi và đừng bảo với tôi là em không tìm thấy những niềm lạc thú cũng như khổ đau sau lạc thú.Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ.Tính ra nếu mua vé tháng hoặc vé năm thì trung bình 30.Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm.