Tôi không đòi hỏi gì cho mình, không than vãn về nỗi khổ đau của mình; nhưng khi tôi vẫn chẳng gột rửa được cái cội nguồn chia sẻ và đùm bọc của con người, dù có là một thằng đàn ông bất khuất, tôi vẫn là một kẻ hèn…Đôi lúc họ quá mệt mỏi và dồn nén đến độ không nhận thức rõ hành động của mình.Nhưng như thế là em còn muốn.Kẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình.Và sự yên bình lâu dài sẽ không đến nữa.Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại.Vì thế mà lại phải tập ở lại dần làm nhà đạo đức để điều độ.Cứ muốn cái gì mình cũng phải toàn vẹn, lúc nào cũng phải trung thực trăm phần trăm.Phải có luật để người ta không tha hồ sát thương nhau.Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.