Ông Amsel nói: "Chiều hôm đó, khi từ biệt ông ta, không những ông đặt mua một số hàng quan trọng mà còn bắt đầu thành bạn thân của tôi nữa.Nhưng tôi ngừng lại và quay lại nói: "Tôi khen thầy.Nhưng tôi dằn lòng xuống.Vậy khi mất cái vui rồi, muốn kiếm nó lại thì không cách nào bằng hành động như nó đã trở về với ta rồi.Anh đã nghiên cứu về trí nhớ.Có một chi tiết mà tôi cho là vô cùng thương tâm trong đời của ông bà.Làm việc trong một phòng như phòng này thực là một cái thú.Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó".Ông Adamson, giám đốc một hãng đóng ghế quan trọng, muốn được ông Eastman mua ghế giúp để dùng trong hai ngôi nhà đó.Lúc đó, cha mẹ mới tự hỏi: "Làm sao cho nó muốn sửa đổi được".