Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.Lại về nhà bác ôn thi.Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi.Rồi, tôi phải tập chứ.Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.Và người lấy lần thứ nhất lại thêm dằn vặt.Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng.Cậu ấy là người tốt.Bác mà hút một điếu thì cháu bỏ học một buổi.Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết.