Chứ không thở dài như những người thân…Được mấy cái bình nhựa truyền hết dịch, cả một đôi dép quai hậu, rồi bày biện cả ra vỉa hè.Như thế vẫn chưa đủ cho một con người.Tốt hơn là kể theo cách mà bạn đang.Và bạn có quyền viết cái bạn viết.Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.Sai là vô trách nhiệm.Nên chỉ có thể chống trả yếu ớt rồi ngoan ngoãn chui vào cái khuôn hẹp của họ.Vừa gỡ xong mối này lại rối mối kia.
