Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ.Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng.Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.Khi đã lên tới đỉnh, chàng ngồi xuống lướt tầm mắt về phía đường chân trời xa xăm, hi vọng tìm thấy một nguồn cảm hứng đấy.Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này.Sự việc trở nên phức tạp rồi đây! Trong khu rừng Mê Hoặc chẳng có nơi nào có thể lấy được nước ngoại trừ nơi đây.Chàng không còn nghĩ thêm ra được ai để hỏi nữa.Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể.Kỳ lạ thay, bây giờ Sid ít cảm thấy lo lắng hơn về việc liệu mảnh đất mình chọn có đúng là nới Cây Bốn Là thần kỳ sẽ mọc hay không.Dù rằng điều đó chẳng dẫn anh tới đâu nhưng ít nhất nó cũng làm anh bình tĩnh trở lại.