Bà kêu đứa nhỏ ngỗ nghịch nhất, tặng cho nó chức "thám tử" và giao cho trách nhiệm đuổi tất cả những đứa vô chơi trên bãi cỏ, bất kỳ là đứa nào.Ông có muốn nói gì thì nói mau đi rồi ra."Tôi không đi lại hai lần con đường đời.Khi gặp được những cái ao ước từ lâu đó, khác nào đi giữa bãi sa mạc mà gặp được dòng suối, bà tất nhiên cảm tấm lòng người cháu rể lắm và cho ngay một chiếc xe hơi lộng lẫy."Trời đất! Xin ông đừng kể câu chuyện cũ mèm đó ra nữa!".Bà nói: "Ông Carnegie, tôi ước ao được ông tả cho tôi nghe những thắng cảnh bên đó".Ngài nói: "Chúng ta ở ngay bờ một vực thẳm."Tôi lại thêm rằng, tôi hiểu lòng ông ấy lắm và ở địa vị ông ta, có lẽ cũng hành động như ông.Chính lời khen đó đã mở đầu cho quãng đường rực rỡ của chàng.Ngày hôm nay đổ khuôn được mấy lần?