Gần cuối buổi, đang bê chai thì có một người đàn bà chưa già ngồi ăn ở bàn bên trái gọi giật lại: Mày ơi, dọn chỗ bát này đi.Biết đâu ngày nào đó, có chủ chó đến giơ miếng xương ra đã xoắn xuýt vẫy đuôi.Hoặc lúc phấn khích.Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.Làm ơn nhanh nhanh cho.Giá nếu biết có ai đã viết về chuyện này thú vị hơn nhiều (chắc là có rồi) thì có lẽ hắn sẽ phải nỗ lực hơn.Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.Mà không, ngay từ lúc lấy lời khai, đồng chí ấy đã biết tên mình.Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên.Thế là có cớ mời anh ta chiếc kẹo.
