Tôi không bảo bạn ngày nào trong đời, bạn cũng phải tận dụng trí não trong ba giờ đó đâu.Nguyên nhân mối nguy đó là tại ta ráng làm nhiều quá, và chỉ có một cách tránh nó là lập lại chương trình, làm bơn bớt đi những cái nghề, càng học, càng ham, và có những kẻ thích hăm hở gắng sức tới nỗi luôn luôn như không kịp thở.Sự thật là không có con đường nào dễ dàng cả.Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Lần lần bạn nghiên cứu những vấn đề khó hơn và bạn sẽ có thể dùng luật nhân quả giảng cho tôi tại sao những con đường thẳng băng ở Luân Đôn lại ngắn như vậy còn ở Paris lại dài hàng mấy cây số.Nhưng quả là tôi có đọc, chứ không phải là không.Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau.Tập trung tư tưởng chỉ là bước đầu thôi (phải bỏ ra ít nhất nửa giờ vào việc đó).Và cũng không có hình phạt.Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần.