Ông đã đề cập đến “sự vâng phục” vài lần.Khi nói “Thời gian là ảo tưởng”, tôi không nhằm đưa ra một quan diểm triết học.Tất cả mọi hình tướng đều vô thường.Khi bạn mắc bệnh hay bị tàn phế, đừng cảm thấy rằng bạn đã thất bại theo cách nào đó, đừng cảm thấy mình có lỗi.Toàn bộ cảm nhận về cái tôi của họ đều được đầu tư vào cái bi kịch đó.Hãy nhận lấy trách nhiệm đối với cuộc sống của bạn.Gánh nặng thời gian đã tích lũy ngày càng trầm trọng thêm trong tâm trí con người.Bạn đã biết rõ cơ chế căn bản của trạng thái mê muội bất thức: sự đồng hóa với tâm trí tạo ra cái tôi giả lập, cái tự ngã, như là thứ thay thế cho cái bản ngã đích thực của bạn vốn bắt rễ ở Bản thể hiện tiền.Nếu đào bới quá khứ, nó sẽ trở thành cái hố không đáy: Luôn luôn có gì đó hơn nữa để tìm kiếm.Trong chừng mực nào đó, lúc ấy bạn không cần đến thế giới này nữa.
