Cũng chẳng cần sách.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Điều tôi muốn khuyên bạn là hồi 6 giờ chiều bạn nên nhìn thẳng vào sự thật, nhận rằng mình không mệt (bởi vì bạn quả thực không mệt, bạn biết vậy mà) và thu xếp làm sao cho buổi tối khỏi bị bữa cơm cắt ra làm hai đoạn.Đọc hết chương trước, chắc bạn thấy vui vẻ hy vọng và tự nhủ: "Anh chàng này sẽ chỉ cho mình một cách dễ dàng và không mệt nhọc để làm những việc mình muốn làm từ lâu nay mà không được".Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Bạn có nhớ, buổi sáng đó, nhận được một bức thư khiến bạn lo lắng, cân nhắc kỹ lưỡng khi trả lời không.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.
