Sáng nay bạn mặc cái quần bò ông anh cho, khá vừa.Anh cảm thấy mình không còn thật lòng với nó nữa.Và anh đã đủ dũng cảm để nói rằng: Anh yêu em.Đều có mục đích cả hoặc chả có mục đích gì.Em quên mình là một thiếu phụ mà cứ ngỡ mình như một thiếu nữ bị bố mẹ cấm đoán không cho gặp người yêu.Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…Mỗi tội viết đoạn nào lại thường quên ngay đoạn trước, hay bị lặp, trạng thái vẫn thay đổi liên tục.Rốt cuộc, khi bớt ngu dốt thì chúng ta sẽ thoải mái hơn với nhau.Tin một chút, một chút thôi, em ạ.Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.