Cái này không rõ lắm.Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường.Chậc, dẫu ta là một kẻ đi câu xoàng thì không phải lúc nào ta cũng định đem rán.Rồi dùng một sợi xích dài khóa chung nó với những chiếc xe bị giữ khác.Ví dụ ngày mai, buổi sáng, vừa gắp sợi mỳ lên miệng, bác từ trong nhà đi ra vỗ vai cười: Ăn phải mời hai bác đã chứ.Anh ta thả miếng ni lông trắng đục ấy xuống dưới chân.Đường thông hè thoáng.Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh.Mở tủ ra, thay quần áo.Bây giờ tôi đang ở trong vườn thú.