Nếu tha thứ được cho mình, ta phải tha thứ cho người khác.Một số người bắt đầu thực hiện và họ đã thay đổi thái độ của mình đối với các vị quản ngục và cũng như với các bạn tù khác.Chúng ta phải là "người kiểm định chất lượng" cho chính tâm trí chúng ta.Khi không tha thứ, ta mang một gánh nặng gấp đôi: cả những ý nghĩ oán trách về sự không công bằng của người khác lẫn sự che giấu về sự không công bằng của chính ta.Họ không biết rằng sự yên tâm do lệ thuộc mang lại chỉ là sự ảo tưởng.Bạn có thể ném bớt đi được thứ gì?Chúng ta phản ứng quá đáng, tưởng tượng thêm và rồi chuyện bé xé ra to.Nhưng bạn có thể kiểm soát được những gì đang xảy ra bên trong bản thân mình.Với sự hiểu biết này, chúng ta có thể bắt đầu tạo nên cuộc sống như chúng ta mong muốn.Dù cho thất bại, Leonard de Vinci vẫn được người đời nhớ đến qua những nỗ lực và ý chí của ông trước sự chống đối của những người cùng thời.