Parsons, một nhà buôn, tới phòng giấy một viên chức thu thuế để kêu nài về một sự tính lộn trong số thuế của ông.Thịt thì dai, khoai thì nát.Hãng bèn sai ông Gaw lại Nữu Ước vô tận hang để làm xiêu lòng con cọp đó.Tôi biết bạn nghĩ gì khi đọc đầu đề chương này.Vài năm trước, Công ty Điện thoại Nữu Ước có một thân chủ gắt gỏng, khó tính, trần gian có một.Ông ấy tính cách giúp tôi mà tính cách "bóp" tôi.Ông cũng hiểu vậy chứ?Lần này thì ''bị" rồi." và sau cùng không quên hai chữ "cám ơn" là một thứ dầu làm trơn tru bộ máy sinh hoạt hằng ngày của ta mà lại là dấu hiệu của một sự giáo dục tốt nữa.Mà bạn cũng phải làm như vậy mới chiếm được sự chú ý của mọi người.