Ở con người ngày nay, ý thức hoàn toàn bị đồng hóa với sắc tướng ngụy trang của nó.Hãy tiến sâu vào cái Bây giờ.Diễn biến trong quá khứ của họ được xem là chính bản thân họ, hình thánh cái tự ngã hư ngụy điều động cuộc sống của họ.Đừng suy nghĩ về nó, mà hãy cảm nhận nó, có thể nói như vậy.Nhưng đừng tìm cách nắm bắt nó bằng tâm trí.Ngài dùng một định nghĩa tiêu cực để cho tâm trí không thể nhào nặn thành một thứ gì đó để đặt niềm tin vào một thành tựu siêu nhiên, một mục tiêu bạn không sao vươn tới được.sự kiện đáng kinh ngạc và không thể hiểu được không phải là bạn có thể nhận biết Thượng đế, mà chính là bạn không thể nhận biết Thượng đế.Đó là cái u mê bất thức đã bị lôi ra ánh sáng.còn tương lai là cái Bây giờ tưởng tượng, một phóng chiếu của tâm trí.Nếu cái tương lai tưởng tượng ấy tốt đẹp hơn, nó đem lại cho bạn niềm hy vọng hay dự cảm đầy khoái lạc.
