Bác và chị út, mỗi người một tô mỳ.Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Từ chuyện mất xe cỏn con mà mình giao lưu được thêm một người.Và an ủi mình viết với chút niềm tin năng lực vẫn còn.Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Rồi ông lại bảo: Thôi.Mẹ không giúp được tôi đâu.Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được.Cái này tùy cậu hiểu hoặc không hiểu hoặc coi là chơi hoặc không chơi: