Tôi làm cho ông ấy đáp: "Phải, phải" ngay từ lúc đầu và quên mục đích cuối cùng của câu chuyện.Cảnh nghèo khổ ám ảnh ông ngày đêm, làm ông lo sợ lắm và nhất quyết kiếm sao cho có đủ tiền để bà cụ khỏi cảnh vất vả không kể chết đó.Cậu than thở với mẹ, khóc lóc van lơn, thề nhất định tự tử, nếu còn phải bắt buộc bước chân vào cửa hàng đó nữa.Ông ấy bảo xe hãng Mỗ cừ lắm.- Tôi cho họ biết rằng tôi sẵn lòng nghe họ giảng giải rồi sau mới cho biết ý kiến của tôi.Phải thiệp thế, biết khéo léo, có lòng hòa giải và khoan hồng, tự đặt mình vào địa vị đối thủ của ta mới có thể thu phục họ được.Và cậu nảy ra một ý rất mới.Chị xấu như quỷ, mắt lé, chân đi chữ bát, gây giơ xương, đần độn.Hai ngày sau, ông chủ nhiệm tờ Boston Herald viết thư trả lời ông B.Sau cùng, ông hỏi: "Công ty mới đó sẽ đặt tên chi?".
