Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Quên mục đích đi, chỉ nghĩ tới miên chung quanh bạn thôi, và sau một thời gian, có lẽ vào lúc mà không ngờ tới nhất, bạn bỗng nhiên tự thấy mình ở một trong một châu thành xinh xắn trên đỉnh một ngọn đồi.Không ăn cắp nó được.Cứ tiếp tục đi, cứ tiến tới.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Trước khi chỉ cách dùng số thì giờ đó, tôi cần khuyên bạn lời cuối cùng này: buổi tối, muốn làm một công việc mất giờ rưỡi thì phải bỏ ra hơn giờ rưỡi kia đấy.Không có phương pháp thần diệu nào để bắt tay vào việc cả.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó.Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga).