Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi.Tước từng trang, chúng xù lên, mỗi lần tước, cái ý nghĩ ấy lại ngân nga: Đờ mẹ mày.Tác phẩm Bật dậy nào.Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.Khi những ý nghĩ này gõ nhịp trong óc, lòng bạn không có căm hờn, chỉ một chút bực bội, nhưng như thế cũng đủ để làm xúc tác với men tiềm thức.Nhưng bạn biết, sẽ có tiếng chuông điện thoại, tiếng chuông cửa.Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường.Tôi tống vào thùng rác.Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không.Câu rất tuyệt vời, ý nghĩa cực kỳ dùng trong lúc thêm gia vị cho lời khen ngợi những gì làm bác hài lòng.