Chúng tạo thành ba điểm thẳng hàng trên một đường thẳng.Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.Tôi tự hỏi tôi đang khóc vì thương tôi, vì đau đớn hay vì họ.Nó giúp bạn có một trạng thái cân bằng tương đối.Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.Và cũng thật dễ hiểu.Mà việc này xảy ra như cơm bữa.Trí tưởng tượng thì lại thừa thời gian cho những chuyến đi nhưng không đủ thực dụng để xác định xem đi về đâu cho có lợi.Dần dà thì bạn cũng dung hoà được một phần.