Trời trao ư? Không đâu.Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra.Bảy thị dục khác đều dễ thỏa mãn, duy có thị dục đó ít khi được thỏa lắm, tuy nó cũng khẩn cấp như ăn và ngủ.Viết như vậy mà đòi làm cho người ta muốn lại chơi với mình! Người học trò đó chỉ nói tới mình thôi, không hề có một lời khuyến khích bạn.Khi Roosevelt phải tiếp một người khách, thì cả buổi tối hôm trước ông nghiên cứu vấn đề mà ông biết khách ưa nói tới hơn hết.Chỉ có một người đại tài mới giữ vững được địa vị đó".Người đọc nó có ấn tượng gì? Tôi sẽ cho bạn hay.Nhan đề đoạn đó là: "Làm cha nên nhớ.Bạn có biết câu chuyện lạ lùng này không? Sau ngày dài làm lụng khó nhọc, một mụ chủ trại dọn cho những người giúp việc một đống cỏ khô thay bữa chiều.Khi khách khứa tới thì trên bàn trưng đầy bông hồng rực rỡ.
