Bình truyền chất đầu giường rỏ tong tỏng.Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không.Đó là niềm thất vọng lớn của tuổi trẻ.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Cố tìm lí do cho có lí do chứ có khi chả có lí do gì cũng thôi thúc phải viết.Tay cứ thả, tai cứ như điếc, miệng cứ như câm.Môn Lí và Hóa ban đầu tôi học tốt.Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi.Tôi đỗ đại học, không tính điểm cộng do bác chuyển hộ khẩu cho từ Hà Nội về khu vực ưu tiên thì thừa ra năm điểm rưỡi.
