Tại sao thế? Có ai đó vừa bước chân vô ngành cảnh sát, ồ, dĩ nhiên là tôi sẽ hỏi tại sao ngay…Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi.Giờ khám phá ra thần tượng của mình là người vô hồn vô cảm như thế, ngay tôi đây cũng cần đến một viên thuốc an thần, đừng nói gì đến khán giả.Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators).Riêng đối với tôi thì thế là ổn, chỉ cần nói được đôi ba câu ngớ ngẩn đó thôi cũng giúp tôi bình tĩnh và tự tin trở lại.Tôi đã từng thấy ông vui vẻ và sôi nổi như thế nào khi nói về cái thời còn đi học ở Saint Albans (Washington), lúc cha ông còn là thượng nghị sĩ của Tennessee.Được nói chuyện với một con người từng trải và có kiến thức rộng như Harry Truman thật thích thú!Thế là chúng tôi đã có được một vài phút giây thư thả trong không khí u buồn căng thẳng.Sau đó, anh ta qua đời.Cũng từ đó tôi phát hiện ra nỗi đam mê được nói của mình và quyết định đi theo con đường này.
