Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi.Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.Một pho tượng im lìm.Thấy mình như một kẻ ngu si, trơ trọi, chẳng biết làm gì.Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.Xin lỗi nhé, buồn ơi.Chị lắc đầu bảo mệt lắm.Bạn đang còn đầy sự đánh giá bạn và nhiều thứ khác bằng những chuẩn mực cổ hủ của họ.Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.Trong quá trình viết, có lúc tôi cũng bước theo gót nghệ thuật.
