Họ đem tình yếu ấy hiến cho Thượng đế và nhân loại: thế là họ đi tu, tu vì tận hiến, vì muốn hy sinh, giúp ích chớ không vì trốn đời ích kỷ.Lý tưởng là mộng nhưng phải đi đến thực tế.Muốn thấy thiên địa đổi đời thì coi cái bếp của họ.Nhấn mạnh cho họ về lương tâm chức nghiệp.Nhiều cái éo le thắc mắc mà tuổi trẻ của họ cho là không thể trình bày với ai, họ lồng khuôn trong văn thơ.Họ không biết chắc ra sao mà biết chắc là thiếu.Mù: vẫn mù, đời họ phải sống trong liều lĩnh hoang mang như kẻ chỉ dẫn họ.Do mục đích cao cả ấy của chương trình sáng tạo của Thượng đế, nên một ái tình tự bản chất đưa đến nhục tình.Giải thích cho họ thấy lý do nào có vũ trụ và nhân sinh.Vị ấy nói: Anh rất hùng biện nhưng lý tưởng còn non nớt.