Ăn xong lên giường nằm.Nó tạo ra thói quen đứng trên người khác với niềm tự hào tuổi tác.Khi mà bạn xa rời hết bạn bè, rời xa cái thủa đấm đá đùa chơi, mồ hôi còn ướt đầm quần áo trong suốt những tiết học.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt.Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ.Đồng chí ấy sẽ có khoảng nghỉ để hả hê vì câu đùa dí dỏm.Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.Và tôi và xung quanh sẽ thôi cảm giác về em nữa.Những đêm ôn thi như thế này thì lại có cớ thức.
