Anh biết, các em có ý tứ, cẩn thận lắm.Ông ngắm nghía từng bộ phận nhỏ một, từ nệm ngồi cho tới cái khóa cửa, tới thùng xe, nhất là những chi tiết nào do ông Chamberlain sáng tạo cho tiện lợi, thì ông cứ muốn ghi nhớ lấy và chỉ cho bà Tổng thống, cho nữ Bộ trưởng lao động Perkins và cô thư ký riêng của ông.Tại sao vậy? Tại ta được tự đắc rằng đã thành thật và can đảm tự thú.Bạn làm cho họ vừa lòng thì họ sẽ sùng bái bạn.Trời trao ư? Không đâu.Họ hiểu rằng nếu có công việc thì chúng tôi tất giữ họ lại.Như vậy là bạn xúi người ta phản kháng lại, chớ không phải giúp người ta đổi ý kiến.Rồi ông trưởng tòa chỉ cho họa sĩ cách nuôi chó lại cẩn thận đánh máy lên giấy, sợ ông này không nhớ hết.Nhà chế tạo lấy cuốn niên giám và tìm kiếm kỹ lưỡng, rồi nói với một giọng tự đắc rõ rệt: "Quả thật tên tôi hơi lạ.Đã ham muốn tất cả phải thành công và lời cầu nguyện nào chân thành cũng được chuẩn hứa.
