Mười năm trước cô đã bị kích động rất mạnh.Trước kia cô thường cằn nhằn về công việc, nhưng sau cô thôi hẳn.Nhưng tôi bỏ ý định quyên sinh anh đi, quyết định lại Floride, hy vông sẽ nhờ đổi gió mà hết bệnh.Quyết định vậy rồi tôi lên giường ngủ say như một khúc gỗ.Đời sống là một cuộc biến đổi không ngừng.Như ông Walt Witman, tôi "thấy thắc mắc về các câu hỏi đột ngột, tò mò nổi ở trong lòng".Những người chung quanh tôi trìu mến những người tàn tật như tôi, thì ít ra tôi cũng phải trìu mến lại họ chứ!".Vì theo lời họ khuyên, cô nọ đương là một cô thư ký, sung sướng thấy mình trở nên một nữ sĩ tập sự, để rồi sau thấy mình thất bại chua cay.Năm 1932, bà sống trơ trọi trong một căn nhà có ba phòng.Nhà tôi say sưa làm việc, không hề còn biết lo buồn".
