Khi tôi hỏi bà Speer rằng một người đàn bà nấu nướng khéo, những lúc rảnh, có thể kiếm tiền bằng cách đó tại một châu thành trên 10.Thế mà cho tới khi tôi 14 tuổi, không bao giờ tôi được một đôi giày cao su.Little; và bây giờ, chung quanh vắng vẻ, chúng ta thử soi gương xem chúng ta có thuộc vào hạng người cao thượng đó không nào?Rồi ông ta tự nghĩ: "Xà bông tốt, giá không đắt, vậy ế do ta".Song rất tiếc rằng tôi quên hẳn tên hai ông bà tuy tôi vốn ghét lối kể thí dụ mà không cho biết tên và địa chỉ của các nhân vật để chứng minh cho câu chuyện.Tính mỗi giờ, chú làm việc có 26 phút và nghỉ 34 phút, nghĩa là nghỉ nhiều hơn làm việc.Tâm hồn bị rung động quá chừng, nên mỗi khi ngồi một mình là nước mắt tràn ra.Tôi còn hai chân, tôi còn đi được.Cũng là những tờ giao kèo đó mà ông đọc đi đọc lại tháng này qua tháng khác."Kinh nghiệm ấy giúp tôi phát giác được một cách làm cho tôi và những người khác sung sướng cũng như trái táo trên cây rớt xuống giúp Newton kiếm được luật hấp dẫn của vạn vật.