Đại nhân không cần lo nghĩ về ông ta nữa”.Đột nhiên anh thấy chủ tiệm đang tập viết chữ của Tả Sùng Đường, viết rất giống.Vì thế thoải mái; phóng khoáng rất quan trọng.Chúng ta phải giữ miệng như bình, không được tiết lộ.Quan coi ngục hỏi là việc gì.Một việc khó nói lại được tô điểm thành "tôi nghe người ta nói" thì không còn khó chịu nữa.Mặc dù biết rõ đối phương đang tán tụng nhưng trong lòng cũng không phải không có chút vui thích, đó là nhược điểm của nhân tính.Tôi đem hết can đảm ra nói sự thật với anh.Khi buông câu dài phải có con mắt tinh đời nhận ra anh hùng trong đám hỗn quan hỗn quân để không đầu tư nhiều vào đối tượng bất tài vô tích sự mà mất cả chì lẫn chài.Đường Nạp Đức giãy nảy lên: "ô, tôi không xem được cái gì cả.