Ta khát, ta muốn uống cạn sự lương thiện trong con người mình để có thể phá phách.Kẻo mọi người lại trách đi công tác mà không mang gì về.Dù biết đằng sau chúng không ít sự nhì nhằng.Ta không thích nổi cáu.5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man…Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Ở Tây hay ở Ta đều thế cả.Độc giả đâu có ngu đến nỗi vơ đũa cả nắm.Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ.Nên không ai có lỗi.