Chỉ cần bạn lên tiếng phán xét, phê phán và hạ thấp họ vì tính cách hay việc làm của họ, thì rõ ràng bạn cũng không tốt đẹp gì hơn họ.Hạnh phúc không xuất phát từ cuộc sống an phận, luôn lo sợ không biết điều gì sẽ xảy ra.riêng, tôi chắc chắn là ở đó có thể xảy ra khối chuyện làm người giàu tức giận.Đó là lý do tại sao nếu bạn tập trung sự chú ý vào hoa trái thì đó chỉ là việc làm vô ích.Trong cuốn sách nổi tiếng “Nhà Triệu Phú Một Phút” (The One Minute Millionaire), những người bạn tốt của tôi là Mark Victor Hansen và Robert Allen đã trích dẫn câu chuyện bất hủ của Russell H.Hướng suy nghĩ chủ yếu trong đầu họ là: “Điều gì sẽ xảy ra nếu phương án này không đem lại kết quả?” hay thường xuyên hơn: “Không làm được đâu!”.Dù những người này đã thật sự giàu có hay họ vẫn đang làm việc hết sức mình để trở nên giàu có thì họ cũng không thực sự hạnh phúc.Nói cách khác là bạn đừng dành hết thì giờ chỉ để làm mỗi một việc là “chữa cháy”.Có đúng thế không? Sai rồi! Với phần lớn chúng ta, ấn tượng về sự trừng phạt đã ăn sâu vào tâm tưởng, đến nỗi nếu không ai trừng phạt khi họ mắc sai lầm hay chỉ vì chưa đạt đến độ hoàn hảo, họ sẽ tự phạt mình một cách vô thức.Bao nhiêu người trong các bạn biết những người như thế? Bao nhiêu người trong các bạn biết những thành viên gia đình giống như thế? Câu hỏi đặt ra ở đây là làm sao bạn có thể học hỏi, hay được khích lệ từ những người mà bạn đánh giá thấp?